Câu chuyện trong Tự Sát lần này rất khác với những câu chuyện của Gào mà người ta đã quen từ trước, ngay từ những tình tiết đầu tiên đã lạ và ám ảnh.
Câu chuyện phát triển một cách tự nhiên như chính những nhịp thở cuộc sống của Gào, tự nó đòi hỏi nó phải có một tầm vóc xứng đáng hơn. Đáng lẽ sẽ có một cái kết mở của sự bế tắc sau ba chương, nhưng chính nhân vật của Gào không thỏa mãn, mà tò mò muốn biết tương lai của mình ra sao. Và Gào đã viết. Mười ba chương tạo thành một câu chuyện hoàn chỉnh.
Một câu chuyện về những khoảnh khắc u tối, khi ta dần đánh mất đi những người xung quanh; để rồi đánh mất chính bản thân mình. Một cái kết bất ngờ.
"Em có thể hy sinh em, vì anh
Nhưng anh không được quyền
không được quyền, hy sinh em vì cô ta
hay bất cứ người nào khác"