Minh Tâm Bảo Giám
Minh Tâm Bảo Giám là tập sách được hình thành vào khoảng đời Tống (Trung Quốc), nội dung chia làm hai mươi chương, trích tuyển lời văn của những bậc hiền triết thời xưa xếp theo hai mươi đề mục, nhằm mục đích giáo dục đạo đức xử thế theo quan niệm thời bấy giờ. Tập sách này được phổ biến rộng rãi trong giới Nho học ở Việt Nam. Vào thời Nho học còn thịnh, nó đã trở thành quyển sách giáo dục đạo đức luân lý, ngoài ra còn dùng để học chữ Nho (tức tiếng Hán cổ). Mặc dầu ngày nay một số quan niệm về đạo đức trong Minh Tâm Bảo Giám không còn thích hợp, tuy vậy vẫn có những điều hay lẽ phải của người xưa, qua đó chúng ta có thể rút ra được nhiều bài học bổ ích ở đời.
Nội dung cuốn sách bao gồm các phần sau:
- Lời nói đầu
- Thiên thứ nhất: Kế thiện
- Thiên thứ hai: Thiên lý
- Thiên thứ ba: Thuận mệnh
- Thiên thứ tư: Hiếu hạnh
- Thiên thứ năm: Chính kỷ
- Thiên thứ sáu: An phận
- Thiên thứ bảy: Tồn tâm
- Thiên thứ tám: Giới tính
- Thiên thứ chín: Khuyến học
- Thiên thứ mười: Huấn tử
- Thiên thứ mười một: Tỉnh tâm
- Thiên thứ mười hai: Lập giáo
- Thiên thứ mười ba: Trị chính
- Thiên thứ mười bốn: Trị gia
- Thiên thứ mười lăm: An nghĩa
- Thiên thứ mười sáu Tuân lễ
- Thiên thứ mười bảy: Tồn tính
- Thiên thứ mười tám: Ngôn ngữ
- Thiên thứ mười chín: Giao hữu
- Thiên thứ hai mươi: Phụ hạnh.